Thơ

21 Pins
·
3mo
a poem written in the middle of a sunset with an image of a person holding a baby
Nắng vô tình nên nắng cứ gắt gao
Em vô tình nên nào biết anh say Từ bữa ấy bao tháng ngày nhung nhớ Hình bóng ai khiến lòng anh trăn trở Để hạ buồn câu duyên nợ trả vay. Bài thơ tình viết vội buổi chiều nay Từng vệt nắng… Bay bay… Vàng hạ nhạt!
a yellow flower sitting in the middle of a poem
Sẽ ổn thôi
Rồi chúng mình ai cũng sẽ ổn thôi Thôi nhắc tên nhau thôi đợi chờ tin nhắn Thuở mặn nồng nay thành trang giấy trắng Đã vắng xa…ngày sánh bước chung đường..!
two pink flowers sitting next to each other on a black background with the words written in chinese
Con đường người để lại
Tôi bỏ lại một mùa thu cuối gió
Gửi mây xa biền biện bóng chân trời
em thủa ấy đi về quên dấu gót
để tháng mười, khóc con nắng lìa đôi.
Tôi ngồi đây, ngóng nhìn bên cửa sổ
đợi tháng mười rơi nhẹ xuống lòng sân
những vạt nắng cong mềm như dải lụa
lưu lại buồn như đôi mắt cố nhân
Tháng mười về, hương xưa rơi đầy áo
hỏi tâm tư người xưa cũ đâu rồi?
khói thuốc rớ gợi đôi niềm dư ảnh
lòng chợt buồn như mới thoáng chia phôi.
Tháng mười nay ghé về nhưng rất lạ
không heo may cũng chẳng cúc rợp chiều
em có thấy tháng mười xanh xao quá?
có ngập ngừng nhớ kẻ đã từng yêu?
Huỳnh Minh Nhật
Tháng Mười
Tôi bỏ lại một mùa thu cuối gió Gửi mây xa biền biện bóng chân trời em thủa ấy đi về quên dấu gót để tháng mười, khóc con nắng lìa đôi. Tôi ngồi đây, ngóng nhìn bên cửa sổ đợi tháng mười rơi nhẹ xuống lòng sân những vạt nắng cong mềm như dải lụa lưu lại buồn như đôi mắt cố nhân Tháng mười về, hương xưa rơi đầy áo hỏi tâm tư người xưa cũ đâu rồi? khói thuốc rớ gợi đôi niềm dư ảnh lòng chợt buồn như mới thoáng chia phôi. Tháng mười nay ghé về nhưng rất lạ không heo may cũng chẳng cúc rợp chiều em có thấy tháng mười xanh xao quá? có ngập ngừng nhớ kẻ đã từng yêu? Huỳnh Minh Nhật
a red flower sitting on top of a green leafy plant with a poem written below it
Chắc kiếp này mình chẳng thể nên duyên
Chắc kiếp này mình cứ mãi người dưng Nhìn sông xanh lục bình trôi tơi tả Từng xem nhau trên đời là tất cả Nhưng nợ duyên chưa đủ để chung đường
a purple flower with rain drops on it's petals and the poem written below
Nỗi nhớ vẹn nguyên
Có những ngày lòng bỗng thấy buồn tênh Chẳng phải tại mây xanh... chẳng phải vì mưa gió Chỉ là bởi con tim em bé nhỏ Cứ ồn ào muôn nỗi nhớ về anh...
two people standing under a tree in front of a full moon with the words on it
lẽ ra tôi phải yên vui... vậy mà
Cho tôi xin lỗi vầng trăng Lòng tôi bóng tối nên thành vô duyên Cho tôi xin lỗi quán quen Cùng tôi phải tập để quên một người Cho tôi xin lỗi niềm vui Đôi khi cay đắng, tôi cười không thôi Cho tôi xin lỗi chính tôi Lẽ ra tôi phải yên vui vậy mà... Nguyễn Thiên Ngân
a full moon and some water with the words written on it
Yên bình được bao lâu?
Còn sống là còn nhớ Còn thở là còn đau Còn khắc sâu tâm trí Làm con tim úa nhàu Cứ vui khi có thể Đừng cố chấp, u sầu Bởi đời này ngắn lắm Yên bình được bao lâu!?
a person sitting on a bench in the dark with a poem written over it that reads,
Có những ngày mình lựa chọn cô đơn
a black cat sitting on top of a telephone pole under a full moon filled sky
Có Những Ngày
Có những ngày ta chỉ muốn được say Để bên anh không bao giờ tỉnh nữa Chúng mình thương nhau sao như ngàn vết cứa Buông hay nắm đều đau.. Có những ngày... xa mà chẳng thể quên nhau
a poem written in gold on a black background with pink flowers and green leaves around it
SAY MỘT LẦN THỨC TỈNH CẢ THIÊN THU
Đời vốn bạc, lòng người rồi cũng bạc Cuốn xoay theo vòng xoáy của kim tiền Mình ôm ấp, chắt chiu từng mơ ước Đến cuối cùng vỡ vụn bởi chữ “duyên”. Mình ngược lối! Yêu thương rồi ngược lối Ngược đời nhau vào ngõ tối mịt mù Thôi đừng nhớ! Ừ thôi, mình đừng nhớ! Say một lần thức tỉnh cả thiên thu.
Em cố tập quên những điều buộc phải Đã đau thương đã khôn dại đôi lần Có lẽ rồi sau những thoáng bâng khuâng Nỗi nhớ sẽ nguôi dần rồi tắt hẳn
Em sẽ tập hóa tim thành băng giá
Em cố tập quên những điều buộc phải Đã đau thương đã khôn dại đôi lần Có lẽ rồi sau những thoáng bâng khuâng Nỗi nhớ sẽ nguôi dần rồi tắt hẳn
a woman sitting on top of a wooden pier next to the ocean at sunset with an poem written in front of her
Ta buồn
Có những ngày ta chỉ thấy cô đơn đi đến đâu cũng toàn người xa lạ
Lòng tham giữa chốn Ta Bà Ai ai cũng có đó là đương nhiên Càng tham càng lắm lụy phiền Nếu không tu sửa khổ liền bám theo - st #namobuddhaya #buddha #phật #khổ #An #tâm
Đức Phật dạy
Lòng tham giữa chốn Ta Bà Ai ai cũng có đó là đương nhiên Càng tham càng lắm lụy phiền Nếu không tu sửa khổ liền bám theo - st #namobuddhaya #buddha #phật #khổ #An #tâm
a blue flower in the dark with a poem written below it that says, ahh china comer la glade noxua
Anh rất nhớ em